Ảnh minh họa
Chồng tôi tính tình gia trưởng, ỷ lại, lười lao động. Công việc của anh là bảo vệ ở trường học, tuy nhàn hạ nhưng lương rất thấp. Tôi nhiều lần khuyên chồng tranh thủ những ngày nghỉ mà tìm việc làm thêm để tăng thu nhập. Thậm chí anh trai tôi chủ động tìm việc giúp mà chồng tôi vẫn không chịu đi làm. Ngày nghỉ, anh lại đi cà phê, đi nhậu với bạn bè.
Vì chuyện tiền nong mà vợ chồng tôi cãi nhau thường xuyên. Tuần trước, con tôi bệnh, sốt, phải nằm viện nên tiền tiết kiệm hết sạch. Cuối tháng, tôi bàn với chồng chuyện vay tiền bố mẹ chồng để xoay xở cho tới ngày chúng tôi nhận lương.
Vừa nghe thế, chồng tôi đã nổi giận đùng đùng lên. Anh to tiếng mắng mỏ tôi tiêu hoang, phung phí tiền bạc. Tức quá, tôi cũng cãi lại. Cứ thế, vợ chồng tôi mắng nhiếc lẫn nhau và lôi hết những điều chưa hài lòng về nhau ra nói. Lúc cãi cọ, chồng đuổi tôi ra khỏi nhà.
Tôi ôm đồ đạc, bế con, định bỏ về nhà ngoại ở. Nhưng mẹ chồng kéo tôi lại. Bà chỉ mặt con trai, nói thẳng thừng: "Đi ra khỏi nhà. Làm đàn ông mà không chăm lo được cuộc sống cho vợ con thì rất nhục nhã. Đã thế còn không biết sai mà chửi vợ. Sau này nhà đất, mẹ sang tên cho vợ con, còn con muốn đi đâu thì đi luôn đi".
Chồng tôi tái mặt, vội lắp bắp bảo nói đùa chứ không đuổi tôi đi thật. Sau đó, mẹ chồng còn mắng anh một trận vuốt mặt không kịp và yêu cầu anh đi xin việc làm thêm để tăng thu nhập. Lần đầu tiên tôi thấy mẹ nổi trận lôi đình đến thế.
Rồi mẹ đưa tôi 5 triệu, bảo tôi cầm lấy mà tiêu xài. Mỗi tháng, bà sẽ đưa cho tôi thêm 2 triệu nữa cho đến khi chồng tôi nhận lương làm thêm. Mẹ còn an ủi, nói bà sẽ không để tôi phải ấm ức rời khỏi nhà. Nếu chồng tôi sai thì bà sẽ dạy dỗ anh cho nên người.
Những lời mẹ chồng nói như tiếp thêm động lực để tôi cố gắng vun vén hôn nhân. Chỉ sợ chồng tôi tính nào tật đó, vẫn lười biếng, gia trưởng thì tôi biết phải làm sao để thay đổi anh đây?